Trưa nằm hóng mát hiên nhà Nhìn cành phượng vĩ là đà ngủ quên Tiếng ve bất chợt vang lên Gợi cho ta nhớ cái tên mùa hè Lòng thầm lặng hỏi… và nghe Phượng còn chưa nở sao ve gọi rồi Ve rằng… chỉ gọi thế thôi Để cho phượng nhớ ra chồi nở hoa Lời ve nhắc nhở thiết tha Phượng ơi, nhanh chóng nở hoa thắm hồng Phượng ve đôi bạn chung lòng Có ve có phượng mát trong ngày hè Phượng hồng mà thiếu tiếng ve Như hè thiếu nắng như bè thiếu sông Như người trống vắng trong lòng Nụ cười của một bóng hồng phương xa…
Hôm qua còn lấm tấm Chen lẫn màu lá xanh Sáng nay bừng lửa thắm Rừng rực cháy trên cành Bà ơi! Sao mà nhanh! Phượng nở nghìn mắt lửa Cả dãy phố nhà mình Một trời hoa phượng đỏ.
Nhìn hoa phượng vĩ trên cây Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường Hè về lưu luyến vấn vương Chuyền nhau lưu bút thân thương trao lời.
Cho dù xa cách đôi nơi Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài Đàn ve gảy khúc bên tai Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn.
Cuộc đời biển cạn non mòn Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ Rượt nhau chạy nhảy ven bờ Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.
Cánh phượng vĩ mang bao ước hẹn của tuổi học trò, chôn dấu bao tâm tư thầm kín, chẳng thể thổ lộ của những cô cậu mới lớn. Vì vậy, thơ về hoa phượng và tuổi học trò chiếm một khoảng trời riêng của những miền kí ức xưa cũ, trong sáng và hồn nhiên.
Bởi nắng quá - cánh phượng bừng thắp lửa. Tiếng ve sầu, rộn rã gọi mùa thi. Trống tan trường, ngập ngừng buổi chia ly. Tà áo trắng - cánh phượng hồng lã chã. Tuổi học trò hồn nhiên và rất lạ. Chẳng có gì cũng cười thật giòn tan. Đêm về mơ - quyển sách mở sang trang. Cánh phượng hồng trao nhau niềm mơ ước. Hè lại về, vẫn như bao hè trước. Bước chân nào - thoáng hồn bỗng như say. Cơn gió đùa, thưa thớt cánh hoa bay. Lời ước hẹn, đắp đầy miền ký ức. Lời thư xưa vẫn còn nguyên màu mực. Kẻ tình si còn đứng đợi chờ ai? Tiếng ve kêu hay là tiếng thở dài. Cành phượng vĩ đỏ hoe niềm nhung nhớ.
Hoa phượng nở, nhớ ngày xưa đi học, Thời gian nhanh, phút chốc đã già rồi. Cánh diều ai bay lơ lửng lưng trời, Như nhắc nhớ, một thời còn thơ bé. Như nhắc nhở, một thời còn trai trẻ. Những chiều hè, ngạo nghễ trên lưng trâu Quên làm sao, hôn bạn gái lần đầu Giờ nhớ lại, đôi môi còn ngọt mãi Nhớ không em, mùa phượng cuối chia tay, Hoa phượng ơi, có hay ta tiễn biệt, Mà phượng buồn, da diết đứng chờ mong. Mùa phượng ấy ta ngóng trông từ đó. Mãi hôm nay, năm mươi mùa phượng nở, Sân trường xưa, nhuộm đỏ sắc màu hoa…
Chia tay mùa hoa phượng (Tác giả: Trinh Trung Hiếu) Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹn Đỏ cái nhìn vương vấn lúc chia tay Cô bạn gái ngại ngùng không dám khóc Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay. Có một tiếng ve suốt một thời không ai hay Chỉ đến lúc đứng cạnh nhau mới thấy buồn đến thế Mười hai năm ve kêu như thành lệ Bước đi không đành, ngoảnh lại buồn hơn.
Thao thức bao ngày qua tiếng trống trường Lúc chia tay thèm được giật mình rồi chạy Giờ truy bài, phút ra chơi cả những lần đi học muộn Bây giờ cũng thành kí ức chìm sâu. Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu đâu Giờ mới thấy hoa có màu nỗi nhớ Tím miên man, tím chùng thời gian đang căng nghẹn thở.
Của mùa thi mỗi lúc một gần Có người bạn đến phút cuối mới thành thân Có mái tóc giờ chia tay mới biết mình rất nhớ Trong lưu bút có bài thơ chép rồi mà vẫn sợ Ngại ngùng đưa hồi hộp đợi… chợt thở phào. Chia tay nhé, mùa hạ mà bọn mình đều bỗng lớn Chẳng nói nhiều mà hiểu biết bao nhiêu Còn gặp lại nhưng mùa hè không ở lại Thế mới thành kỉ niệm thân yêu.
Phượng hồng năm xưa (Tác giả: Lưu Vĩnh Hồng) Phượng hồng một cánh bay xa Bước em chim sáo trắng tà áo bay Bên thân phượng vĩ chốn này Lén em, anh khắc tên hai đứa mình Gặp nhau thì cứ lặng thinh Giấu trong cặp vở mối tình tuổi thơ.
Cánh phượng và những đợi chờ Qua khung cửa lớp bài thơ cuối mùa Biết buồn đã biết… buồn chưa? Ngây thơ em lắm vẫn chưa biết buồn.
Tiếng ve mùa hạ sân trường Biết em còn nhớ phượng hồng năm xưa Con đường của những ban trưa Con đường của những cơn mưa chợt về.
Con đường của những hàng me Như còn quanh quẩn cơn mê hôm nào Cổng trường vẫn tiếng xôn xao Tiếc xưa em chẳng… chờ nhau một lần.
Mùa phượng nở (Tác giả: Quốc Phương) Tiếng ve sầu… râm ran nghe nức nở Để lòng ta… bỗng nhớ tới một người Quen từ khi… phượng nở cánh rụng rơi Sân trường đó… rối bời bao kỉ niệm.
Mùa hè ấy… là mùa hè trải nghiệm Của lứa đôi… còn giấu giếm con tim Để rồi sau… mãi mãi chỉ kiếm tìm Bao thương nhớ... đắm chìm miền kí ức.
Giờ tự trách… còn tim thì thổn thức Xa nhau rồi… lại ước muốn thành đôi Mỗi cánh chim… theo hướng một phương trời Ở nơi đó… tim ơi đành lẻ bạn.
Nay hè tới… nghe ve sầu tản mạn Chút hương tình… còn nán lại yêu thương Nỗi nhớ nhung… từ thuở ấy tới trường Bao kỉ niệm… vấn vương mùa phượng nở.
Thơ về hoa phượng đỏ giàu cảm xúc Cánh phượng đỏ khoe sắc dưới ánh nắng rực rỡ ngày hè mang đến bao nhiêu cảm xúc. Màu phượng đỏ gợi nhắc về những kỉ niệm tuổi trẻ, của những năm tháng vô ưu, vô lo. Cũng vì thế, thơ về hoa phượng đỏ có sức hút vô cùng đặc biệt với bất kì ai.
Phượng đỏ (Tác giả: Chưa rõ) Bụi bám trên nhành hoa phượng đỏ. Anh hiu buồn mây bỏ ra đi… Hồi xưa ai hứa làm chi? Bây giờ phượng nở, anh đi sao đành? Bụi đường vương vướng trong tơ lạnh. Có mình anh chạnh với thời gian. Thu này tiễn bước em sang. Cơn mưa an giấc,.. ngóng mây sang cầu. Như có lúc cánh phượng ưu sầu. Lòng buồn hối hận… Bởi vì đâu? Lặng nhớ người xưa yêu dấu. Buông buồn ta bỏ dấu chữ “tình đâu?”
Sắc hoa màu nhớ (Tác giả: Ngọc Liên) Màu phượng đỏ lung linh hẹn ước Buổi chiều nào sóng bước bên nhau Giờ đây nước chảy qua cầu Nhìn theo bóng nhạn nghe sầu rụng rơi. Ở phương đó người ơi có biết Khi hạ về em viết bài thơ Gửi anh tình khúc mong chờ Nghe miền kỷ niệm ngẩn ngơ u buồn. Đành gói lại niềm thương ngày cũ Cánh phượng hồng ủ rũ chiều nay Ân tình xa khuất tầm tay Nên lời thơ cũng ngập đầy nhớ mong. Trên bến đợi nghe lòng vương vấn Hạ xa dần thu sắp về qua Ân tình em vẫn thiết tha Ngàn năm giấc mộng chẳng nhoà trong tim.
Chỉ thấy phượng rơi (Tác giả: Nguyễn Đình Huân) Về thăm trường cũ chiều nay Hoa phượng đỏ thắm rơi đầy trên sân Ngập ngừng đếm những bước chân Chỉ mong ta được một lần gặp ai.
Ngày xưa là một chàng trai Bây giờ tóc đã nhạt phai nhuốm màu Người xưa giờ ở nơi đâu Tìm hoài chỉ thấy ve sầu khóc than.
Nhạt nhòa dấu ấn thời gian Bao mùa phượng nở phượng tàn cách xa Sao mình vẫn nhớ người ta Sân trường ngày ấy một tà áo bay.
Một thời tay nắm trong tay Tình ta trong trắng đắm say mơ màng Bên nhau chiều tím hạ sang Thơ tình giấu dưới hộc bàn trao nhau.
Cuộc đời là chốn bể dâu Chia tay em bước qua cầu sang sông Tiếng ve nức nở trong lòng Sân trường chỉ thấy phượng hồng rơi rơi...
Màu hoa đỏ (Tác giả: Thanh Hùng) Nhớ thời đó hái hoa phượng đỏ Anh tặng nè nhỏ có thích không Màu hoa gợi nét tuổi hồng Nhỏ cười nhận lấy mênh mông nét buồn.
Rồi bất chợt mưa tuôn xối xả Hoảng loạn lên vội vã chạy liền Bỏ màu hoa đỏ ngoài hiên Cho mưa vẫn phủ ưu phiền cánh hoa.
Nhỏ nhặt lại xuýt xoa hờn dỗi Cũng tại mưa xin lỗi nhé người Hết rồi màu đỏ thật tươi Với tay anh hái mỉm cười tặng đây.
Chiếc môi đỏ ngất ngây đón nhận Hổng chịu đâu em giận rồi này Anh làm cho mắt nhỏ cay Làm sao quên được cái ngày hôm nay.
Mới thoáng đó tóc phai điểm bạc Màu phượng kia chẳng khác năm nào Thế mà tình ấy đã trao Đến nay đã để bay vào không gian.
Nay đứng ngắm lại hàng phượng đỏ Màu hoa xưa chẳng có phai màu Nghĩ về thuở ấy bên nhau Nay xa cách biệt dàu dàu nhớ thương.
Mùa phượng đỏ (Tác giả: Cẩm Chi Châu) Thuở còn thơ em cắp sách tới trường Nhảy lò cò dọc con đường tới lớp Mải nô đùa chưa nhận ra tia chớp Cơn gió về vội vã cướp hoa rơi.
Em đuổi theo nhặt cánh phượng tả tơi Nâng cánh hoa lệ em rơi xuống đất Hoa vẫn trong tay, hoa đâu có mất Mà em buồn đem hoa cất dấu đi.
Sao không buồn vì mai phải đi thi Thi kết thúc hết phổ thông trung học Chia tay bạn bè gục đầu em khóc Nhớ thầy cô nhớ mái tóc thân thương.
Hoa phượng rơi nhớ mãi mỗi con đường Đã đi qua vẫn còn vương ký ức Đêm hôm nay em còn nằm thao thức Sáng mai ra nhặt cánh phượng buông rơi.
Xem thêm: 40 bài thơ về hoa bằng lăng tím trữ tình hay và ý nghĩa 13 bài thơ về hoa mười giờ hay và ý nghĩa nhất Tổng hợp 30 bài thơ về hoa bay bổng khiến trái tim thổn thức
Thơ về hoa phượng tím Nếu màu phượng đỏ rực rỡ, thắm tươi thì cánh phượng tím lại mang đến vẻ đượm buồn. Những câu thơ về hoa phượng tím luôn gợi lên những nỗi sầu man mác, bâng khuâng đến lạ.
Phượng tím (Tác giả: Trầm Thiên Thu) Nhìn hoa phượng tím lắng lòng Sắc buồn vương vấn, thủy chung một đời Tím buồn nhưng chẳng đơn côi Nét hoa nở giống môi cười vô tư Những chùm hoa tím đơn sơ Trầm lặng hiền hòa, ý nghĩa thâm sâu Sống hiền lành tựa bồ câu Là lời Chúa dạy, là điều Chúa khuyên Nhìn màu phượng tím thâm trầm Nghe lòng ru nhẹ êm đềm ca dao.
Nhắn người xứ phượng tím (Tác giả: Nguyên Đỗ) Anh từ thành phố gió Nhắn gởi một người thân Ở vùng phượng tím nở Thành phố các thiên thần.
Em, đang leo con dốc Hay dạo dọc đại dương Những ngày không đi học Phượng nở khắp sân trường.
Kỷ niệm ngày xưa đó Trên quê hương Việt Nam Bao nhiêu hoa phượng đỏ Tháng hạ trời xanh lam.
Xe chạy dài khắp phố Phượng tím rơi rụng đầy Anh vẫn nhớ về nhỏ Tóc theo gió chiều bay.
Phượng tím (Tác giả: Bằng Lăng Tím) Mùa thi tới lòng xuyến xao đến lạ Áo trắng bay trên mọi ngả đường về Góc sân trường ngân nga khúc nhạc ve Nhớ kỷ niệm mùa hè xưa thổn thức. Bài học cuối trống trường tan thúc giục Chia tay rồi náo nức bước đường xa Bạn thân ơi vòng tay nối chan hòa Bên thềm vắng cánh hoa vừa rơi nhẹ. Phượng tím nở màu thủy chung mãi thế Bởi tình đầu lặng lẽ chỉ thầm trao Tiếng ve sôi trong dạ nhớ cồn cào Về gom nắng trải vào miền ký ức. Tháng năm tới trái tim yêu rạo rực Sông đôi bờ trong đục nặng phù sa Tiếng hò khoan nghe sâu lắng mượt mà Đò mãi đợi người xa chưa trở lại. Mùa phượng tím nhớ một người khắc khoải…
Mùa phượng tím (Tác giả: Trường Phong) Nắng Xuân ấm lung linh mời hè đến Gió giao mùa lay nhẹ cánh phượng yêu Đẹp biết bao hoa tím dáng mỹ miều Lòng rộn rã ôm chầm màu kỷ niệm.
Tình em trao ngọt ngào lời mầu nhiệm Anh mang về xao xuyến sưởi ấm lòng Hôm tiễn đưa lưu luyến hẹn chờ mong Ngày tái ngộ men tình say ngây ngất.
Nhớ môi em nụ hôn nồng ướm mật Ngát hương tình cho phượng tím đơm bông Gom nhớ nhung anh kết thành hoa mộng Ghép vào thơ chỉ có một vần yêu.
Thơ chưa gởi sao nghe lòng nặng trĩu Ngóng hồi âm anh giở lịch từng ngày Nhạc yêu đương từng điệu rót vào tai Hồn thổn thức hẹn hò nhau trong mộng Tay nắm tay vui trọn mối duyên hồng…
Đà Lạt hoa phượng tím (Tác giả: Trần Thoại Nguyên) Đà Lạt anh về hoa phượng tím Con đường vào chợ tím ban mai Lòng chợt tím lòng thương dĩ vãng Ngày xanh mực tím bước cùng ai! Đà Lạt hoa phượng tím, người ơi!
Rưng rưng sắc tím nhớ chơi vơi Xưa em mặc áo hoa cà tím Cặp ấp thơ anh tim tím lời… Ngày xưa em thích hoa màu tím Lặng ngắm sông Hương sương tím chiều Em nói yêu anh thơ tím giấy Sớm chiều thương nhớ tím hương yêu!
Thời gian màu tím tím yêu thương Ngã màu tím rịm bước sai đường! Ồ. Cây phượng tím buồn không nói Mặc người đi ở tím vấn vương… Anh về lặng bước hồn tím ngắt Đường xưa phượng tím mắt mơ màng.
Em ơi! Phượng tím màu ly biệt Anh mất em rồi! Tím thế gian!
Thơ về hoa phượng mang lại cho chúng ta bao cảm xúc thật khó diễn đạt bằng lời. Những ngày tháng tuổi xanh cứ thế hiện về theo những vần thơ. Cánh phượng nở rồi tàn, mùa hạ đến rồi đi nhưng tuổi xuân cứ thế trôi mãi…
Đừng quên theo dõi VOH Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.